- Chương 1: Kim ốc tàn kiều
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13: giả ngốc
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:
- Chương 81:
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:
- Chương 121:
- Chương 122:
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:
- Chương 126:
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160:
- Chương 161:
- Chương 162:
- Chương 163:
- Chương 164:
- Chương 165:
- Chương 166:
- Chương 167:
- Chương 168:
- Chương 169:
- Chương 170:
- Chương 171:
- Chương 172:
- Chương 173:
- Chương 174:
- Chương 175:
- Chương 176:
- Chương 177:
- Chương 178:
- Chương 179:
- Chương 180:
- Chương 181:
- Chương 182:
- Chương 183:
- Chương 184:
- Chương 185:
- Chương 186:
- Chương 187:
- Chương 188:
- Chương 189:
- Chương 190:
- Chương 191:
- Chương 192:
- Chương 193:
- Chương 194:
- Chương 195:
- Chương 196:
- Chương 197:
- Chương 198:
- Chương 199:
- Chương 200:
- Chương 201:
- Chương 202:
- Chương 203:
- Chương 204:
- Chương 205:
- Chương 206:
- Chương 207:
- Chương 208:
- Chương 209:
- Chương 210:
- Chương 211:
- Chương 212:
- Chương 213:
- Chương 214:
- Chương 215:
- Chương 216:
- Chương 217:
- Chương 218:
- Chương 219:
- Chương 220:
- Chương 221:
- Chương 222:
- Chương 223:
- Chương 224:
- Chương 225:
- Chương 226:
- Chương 227:
- Chương 228:
- Chương 229:
- Chương 230:
- Chương 231:
- Chương 232:
- Chương 233:
- Chương 234:
- Chương 235:
- Chương 236:
- Chương 237:
Chương 20: Chương 20:
Chương 20:
Thịnh Kiều Di gần đây ngủ rất ngon, một mạch thẳng tới bình minh.
Nghĩ đến ngày mai lại có thể quang minh chính đại ra ngoài đi học, bước chân cũng hoá thành nhảy nhót khắp nơi, càng ngày nàng càng thấy vị đại ca này thêm thuận mắt.
Lục Anh Thời mấy ngày gần đây đều ở lại biệt thự, tuy rằng mỗi ngày vẫn như cũ 7 giờ đến thương hội làm việc, nhưng sống chung dưới một mái hiên, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, số lần hai người chạm mặt so với trước đây cũng thường xuyên hơn nhiều.
Hôm nay Hạ Diễn phải tham dự một bữa tiệc, chỉ còn lại huynh muội hai người ở nhà ăn cơm. Dùng cơm xong, Lục Anh Thời còn chưa rời bàn, Thịnh Kiều Di cũng không thể thoải mái đứng dậy.
“Tiểu muội mọi thứ cho ngày mai đã chuẩn bị xong chưa?”
“Chắc là rồi, kỳ thật em cũng không biết nên chuẩn bị cái gì, chỉ mang theo một ít bút máy, vở... đại ca, anh thấy sao? Nên đem theo gì nữa?”
“Đem đến đây anh nhìn một chút.”
Bút máy, vở thì có gì đáng xem chứ... nghĩ lại nghĩ, Thịnh Kiều Di bèn phân phó Hương Thảo mang tới cặp sách mình đã soạn sẵn.
Khi mọi thứ đã được đem lên, Thịnh Kiều Di ngồi xuống bên cạnh Lục Anh Thờ, chờ nghe đại ca dạy dỗ.
Lục Anh Thời nhìn từng thứ một, chỉ nói một chữ, “ n.”
Thịnh Kiều Di chớp chớp mắt.
Như vậy là xong rồi?
Khi Thịnh Kiều Di còn đang ngẫm nghĩ xem nên nói gì vui vẻ một chút thì chợt nghe đại ca lại lên tiếng.
“Tiểu muội dầu gội của em vẫn đủ dùng chứ.”
Thịnh Kiều Di thì người ra hai giây, vô định trả lời, “Đủ dùng.”
Mắt thấy bạc môi thiếu niên lại muốn đóng chặt, nàng chủ động tìm chuyện để nói, “Gần đây dùng là sản phẩm mới của công ty đưa tới, hương vị rất mới lạ, em có hai lo, bây giờ đã dùng hết một lọ. Nghe nói hương hỗn hợp giữa hoa nhài và đào, dạo gần đây rất được ưa chuộng.”
Dứt lời, nàng liền kéo một lọn tóc rũ trước ngực, ngửi một chút, trong sáng nói, “Buổi sáng vừa gội đầu, bây giờ vẫn còn thơm.”
Nàng biết Hạ Diễn không yên tâm về mình, nên đã ngoan ngoãn, không thường xuyên ra ngoài, đồ dùng hằng ngày
là được giám đốc công ty bách hóa chọn tới những thứ tốt nhất mang đến tuỳ nàng chọn.
Lục Anh Thời không chút biểu tình, lẳng lặng nghe nàng luyến thoắng, ánh mắt lại dính trên suối tóc đen.
Hoá ra là hương đào và hoa nhài, C
ẳng trách lại vừa giống hoa lại vừa giống trái cây.
Thịnh Kiều Di đảo mắt, quay đầu lại phân phó Hương Thảo.
Vốn chỉ hương vị nhàn nhạt, loãng trong không khi vì động tác của nàng lại càng thêm khó có thể nắm bắt.
Lục Anh Thời đáy lòng ẩn ẩn ngứa.
Tâm trí hắn đều dồn đến chóp mũi, không để ý cô gái đang nói gì. Chỉ biết Hương Thảo chạy thẳng lên lầu, rồi nhanh chóng xuất hiện với một cái chai tròn tròn màu trắng sữa.
Thịnh Kiều Di cầm lấy đồ vật, trực tiếp đạt đến trước mặt Lục Anh Thời.
“Đại ca đây là chai còn lại em vẫn chưa dùng, tặng cho anh.” Nói xong, tỏ vẻ ngượng ngùng, “Nói là của em, nhưng thật ra đều là tiền của anh và Tứ thúc mua, anh đừng ghét bỏ.”
Vốn tưởng rằng Lục Anh Thời chưa chắc đã nhận, không nghĩ tới hắn nhìn nhìn cái chai, ngón tay xoa xoa thân bình, nhàn nhạt nói, “Vậy cảm ơn tiểu muội.”
Ngón tay sạch sẽ thế nhưng lại thật giống màu sắc của cái chai, tuy hai mà một.
Thịnh Kiều Di âm thầm líu lưỡi, hoá ra Lục Anh Thời thích những thứ thơm thơm ngọt ngọt này?
Cân não suy nghĩ, bắt đầu cân nhắc xem chính mình còn thứ gì thơm tho có thể mang đi hối lộ vị đại ca này nữa không.
Vô tình biết được sở thích của Lục Anh Thời, Thịnh Kiều Di vô cùng vui mừng, cảm tưởng cái mạng nhỏ của mình càng thêm được cũng cố.
Vào đêm, sau khi Lục Anh Thời tắm rửa xong, ngồi ở mép giường lau tóc, lơ đãng thoáng nhìn thấy chiếc bình tinh xảo màu trắng đặt trên bàn, đưa tay với lấy, xốc lên cái nắp ngửi ngửi.
Thơm, ngọt, đúng thật là Hương đào và hoa nhài, chỉ là... Mơ hồ thiếu chút gì đó, không giống như tươi mát thoải mái.
Đột nhiên cảm thấy không thú vị, tùy tay ném qua một bên.
Hôm nay thu hoạch không tệ cộng với việc sắp được đi học, Thịnh Kiều Di đêm nay phá lệ ngủ thật ngon.
Nhìn tên chương chắc mọi người cũng đoán được nam9 thứ 3 sắp lên sân rồi. ><
GO |
ĐĂNG NHẬP XONG RỒI NẠP THẺ Ở DƯỚI
- Note :Để được nhiều điểm hơn bạn liên hệ qua số ZALO : 0364107766
- Sau khi ấn NẠP THẺ vui lòng chờ 15s để hệ thống xử lý
- Hỗ trợ: Vinafone - Viettel - Mobifone
Card 10.000 ₫ + 160 điểm
Card 20.000 ₫ + 320 điểm
Card 30.000 ₫ + 480 điểm
Card 50.000 ₫ + 800 điểm
Card 100.000 ₫ + 1600 điểm
Card 200.000 ₫ + 3200 điểm
Card 300.000 ₫ + 4800 điểm
Card 500.000 ₫ + 8000 điểm
Card 1000.000 ₫ + 16000 điểm