- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
Chương 4: Chương 4
Chương 4
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Tống Sâm vì xen lẫn tình du͙c mà lộ ra âm khàn đặc, đây là âm thanh yêu thích của Dịch Thư Nguyệt trước kia.
Cô có thể cảm nhận được mình lại bắt đầu chảy nước, vật cứng của Tống Sâm vẫn cắm sâu trong cơ thể không nhúc nhích, Dịch Thư Nguyệt cắn môi, chờ cơn chộn rộn trong người dịu đi, cô vùi đầu vào ngực anh, nói lí nhí "Vậy anh đâm vào đi, tôi không nói nữa."
Nhìn tâm trạng của cô thay đổi nhanh chóng, hơn nữa, cô vẫn chưa trả lời câu hỏi của anh.
Trí nhớ của Dịch Thư Nguyệt vốn đã không tốt, hồi cấp ba lúc nào cũng xếp hạng chót, Tống Sâm chỉ cần liếc mắt đọc qua một lần là đã có thể nhớ kỹ những thứ đáng lẽ cô phải học thuộc thật lâụ Mà lúc này Tống Sâm đâm vào rút ra mấy lần khiến cô sướng đến mức không còn biết trời trăng mây sao gì nữa thì làm sao có thể nhớ được câu hỏi của anh.
Nhưng hiển nhiên là trong mắt Tống Sâm, Dịch Thư Nguyệt đây là đang chột dạ, đang trốn tránh không dám trả lời.
Đôi mắt đen kịt của Tống Sâm lập tứcsương mù, trong lòng mang theo lửa giận nên cũng chẳng còn tâm tư thương tiếc cô, vừa đâm vừa rút bế cô vào phòng, thô lỗ vứt người lên giường, ngay sau đó bèn phủ mình lên, và tiếp theo chính là một trận đâm rút như cuồng phong bão táp.
Anh dễ dàng tìm được điểm mẫn cảm trên cơ thể cô, cố tình đưa đầu rùa hướng về phía điểm nhỏ đó, tiểu huyệt của Dịch Thư Nguyệt rất mềm, khối thịt xinh đẹp bị đâm đến mức hơi lật ra ngoài, nước nhầy trào ra sau mỗi cú nhấp cũng thật nhiều, tiếng nhóp nhép của mỗi lần giao hợp không ngừng vang lên bên tai, cô cắn lấy khối thịt trên xương quai xanh Tống Sâm như muốn trút hết bực tức của mình lên người anh, nhưng sau tất cả thì cô vẫn không chịu kêu lên dù chỉ một tiếng.
Tống Sâm vẫn thấy không đủ, anh lại dùng ngón tay xoa nhẹ lên âm vật và đầu ngực của cô, bao nhiêu lần kích thích là bấy nhiêu lần Dịch Thư Nguyệt lên đến cao trào, vách thịt duyên dáng co rút như muốn kẹp chặt lấy vật cứng khổng lồ kia, Tống Sâm cũng mặc kệ cô có đạt cao trào hay không, cứ thế hùng hục xông vào phá rách mị nhục cản trở, đâm sâu vào huyệt tâm của cô từng chút từng chút một.
Tống Sâm đâm vào rút ra hơn trăm cái, lúc sắp bắn, đột nhiên anh rút vật cứng của mình ra, tinh dich được phóng thích khỏi cơ thể bắn lên phần đùi trắng nõn của cô.
Dịch Thư Nguyệt bị làm đến đầu óc mơ mơ màng màng, anh vừa buông cô ra là cô liền ngủ thiếp đi, Tống Sâm bế cô đi tắm, nhưng hình như anh lại bắt cô làm thêm một lần nữa.
Lúc tỉnh dậy đã là tám giờ sáng ngày hôm sau, cô bị đánh thức bởi tiếng chuông đồng hồ báo thức.
Con mẹ nó, là tên khốn Tống Sâm này đã lấy điện thoại của cô để đặt báo thức.
Dịch Thư Nguyệt muốn ngủ tiếp nhưng lại không sao ngủ thiếp đi được, cô mở Wechat ra, hùng hổ nhấp vào khung trò chuyện lúc nào cũng nhảy lên trên cùng để nhắn tin cho bạn tốt "Tống Sâm, thật sự con mẹ nó, anh ta không phải người "
Đúng lúc này, Tống Sâm cũng tranh thủ thời gian làm việc để nhắn tin cho cô "Dậy ăn sáng đi, ăn sáng xong rồi ngủ."
Tống Sâm "?"
GO |
ĐĂNG NHẬP XONG RỒI NẠP THẺ Ở DƯỚI
- Note :Để được nhiều điểm hơn bạn liên hệ qua số ZALO : 0364107766
- Sau khi ấn NẠP THẺ vui lòng chờ 15s để hệ thống xử lý
- Hỗ trợ: Vinafone - Viettel - Mobifone
Card 10.000 ₫ + 160 điểm
Card 20.000 ₫ + 320 điểm
Card 30.000 ₫ + 480 điểm
Card 50.000 ₫ + 800 điểm
Card 100.000 ₫ + 1600 điểm
Card 200.000 ₫ + 3200 điểm
Card 300.000 ₫ + 4800 điểm
Card 500.000 ₫ + 8000 điểm
Card 1000.000 ₫ + 16000 điểm