- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
Chương 7: Chương 7
Chương 7
Lúc bị Tống Sâm tốc váy lên ghé người vào, Dịch Thư Nguyệt còn chưa kịp phản ứng lại thì cơ thể đã mềm nhũn ra.
Dịch Thư Nguyệt không thể ngờ rằng Tống Sâm chỉ mới gặm cắn vành tai cô vài cái, sau đó nắn bóp ngực cô một hồi mà tiểu huyệt bên dưới đã bắt đầu rỉ nước, tưởng như bất cứ lúc nào cũng có thể sẵn sàng nghênh đón vật cứng kia xâm nhập, mặc nó thỏa thích tác oai tác quái bên trong, ra sức làm đến mức chủ nhân của tiểu huyệt chỉ có thể tan ra thành nước.
Một tay Tống Sâm vịn eo cô, dùng đầu ngón tay khıêu khích đầu ngực cô như những gì anh vẫn làm, đầu tiên là cắm đầu rùa vào trong, Dịch Thư Nguyệt kêu lên một tiếng đầy đau đớn, vô thức siết người kẹp chặt anh, vốn dĩ muốn đẩy thứ kia ra ngoài nhưng lại bị anh vỗ một cái vào mông "Thả lỏng ra, đừng kẹp chặt như thế."
Dịch Thư Nguyệt còn lâu mới chịu nghe lời anh, anh bảo cô thả lỏng, thế là cô lại càng dùng sức siết chặt một cái, sau khi nghe thấy tiếng hít vào của Tống Sâm, cô còn chưa kịp mừng rỡ thì cả dương vật của anh đã xâm nhập vào trong mà không có chút khách khí nào, sau khi đột phá tầng tầng lớp lớp thịt non, đỉnh rùa tiến vào chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt của cô, bụng dưới cảm nhận được một hồi tê dại đang trào dâng khiến cô suýt nữa ngã xụi lơ, về sau hai tay phải chống lên bàn nấu ăn mới miễn cưỡng không quỳ xuống.
Tống Sâm không có ý định buông tha cho cô, ở ngay tư thế này, đầu rùa đâm sâu vào huyệt tâm mấy cái, xương hông của anh cùng cái mông nhỏ của cô dán chặt vào nhau, anh cúi người, lồng ngực rắn chắc áp lên tấm lưng thon gầy khẽ run rẩy "Nghe lời đi, Dịch Thư Nguyệt."
Khoáı cảm dưới thân ồ ạt ập đến khiến Dịch Thư Nguyệt híp chặt mắt lại, ngay cả thần trí cũng sắp bị cuốn trôi theo từng cú nhấp sâu hút hồn của anh, nửa người trên nằm sấp xuống theo bản năng, hai bầu ngực áp lên bàn nấu ăn lạnh lẽo giúp cô kéo lại vài phần tỉnh táo.
"Dừng lại, dừng lại đi." Dịch Thư Nguyệt cắn chặt răng, khoáı cảm truyền đến từ thân dưới quá ồ ạt, ngay cả thở dốc cũng là một việc khó khăn "Tôi... mẹ nó, tôi còn chưa ăn cơm nữa."
Trước kia Tống Sâm không phải người như vậy
Trong lòng anh chỉ có học bài và làm bài tập về nhà, mỗi lần hai người ở chung một phòng, ngay cả Dịch Thư Nguyệt còn cảm thấy giữa hai người không phát sinh chút gì đó cũng là có lỗi với bầu không khí này, thế nhưng Tống Sâm lại không biết lấy ở đâu ra một tập đề toán, sau đó cúi đầu bắt đầu giải đề.
Dịch Thư Nguyệt nhìn mà kinh ngạc, trợn mắt há hốc miệng.
Chẳng trách lúc nào người ta cũng đứng đầu lớp, nếu cô cũng bỏ công bỏ sức học tập như vậy thì có lẽ cũng không đến nỗi suốt ngày đội sổ.
Ngay cả lần đầu tiên hai người làm với nhau cũng là một mình Dịch Thư Nguyệt xoắn xuýt không buông, ngồi trên người anh đong đưa cả nửa ngày mới có thể khiến Tống Sâm bằng lòng bỏ bài tập sang một bên để chiều theo ý cô, hơn nữa ngày hôm đó anh cũng chỉ làm một lần, sau đó ôm cô đã mệt nhũn người đi tắm, dù thế nào cũng không chịu làm thêm lần thứ hai.
GO |
ĐĂNG NHẬP XONG RỒI NẠP THẺ Ở DƯỚI
- Note :Để được nhiều điểm hơn bạn liên hệ qua số ZALO : 0364107766
- Sau khi ấn NẠP THẺ vui lòng chờ 15s để hệ thống xử lý
- Hỗ trợ: Vinafone - Viettel - Mobifone
Card 10.000 ₫ + 160 điểm
Card 20.000 ₫ + 320 điểm
Card 30.000 ₫ + 480 điểm
Card 50.000 ₫ + 800 điểm
Card 100.000 ₫ + 1600 điểm
Card 200.000 ₫ + 3200 điểm
Card 300.000 ₫ + 4800 điểm
Card 500.000 ₫ + 8000 điểm
Card 1000.000 ₫ + 16000 điểm