- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
Chương 5: Chương 5
Chương 5
Sau khi ý thức được mình nhắn nhầm người, Dịch Thư Nguyệt đã thu hồi tin nhắn ngay lập tức, nhưng cô quên mất rằng Tống Sâm có một kỹ năng bị động có tên nhìn qua là nhớ.
Tống Sâm "Dịch Thư Nguyệt, tôi thấy em là đang thèm bị làm."
Dịch Thư Nguyệt bình tĩnh trả lời "Anh nhìn nhầm rồi."
Sau đó thì có lẽ là do Tống Sâm phải làm việc nên không trả lời tin nhắn của cô nữa.
Nói đi cũng phải nói lại, hai người ngay cả giấy chứng nhận kết hôn cũng lấy rồi, ngủ cũng ngủ với nhau rồi, nhưng đến tận bây giờ Dịch Thư Nguyệt mới nhớ ra cô còn chưa biết hiện giờ Tống Sâm đang làm nghề gì.
Thôi kệ đi.
Cô cũng chẳng muốn biết quá nhiều về anh.
Tóm lại đó là một cái nghề có quyền có thế, chỉ có mình cô là củi hỏng suốt ngày ru rú trong nhà.
Nhìn lại tên người nhận một lần nữa, sau khi chắc chắn không gửi nhầm thì Dịch Thư Nguyệt mới nhắn tin cho cô bạn thân Tần Mộng "Tống Sâm, thật sự con mẹ nó, anh ta không phải người TAT"
Tần Mộng là bạn cùng phòng hồi học đại học của cô, hai người vừa gặp đã thân, dọn vào ở chung chưa tới một ngày đã trở thành chị em thân thiết, ngày ngày dạo phố, ăn cơm, ngắm trai đẹp cùng nhaụ
Gần đây cái tin nhà họ Dịch gặp nguy cơ bị truyền đi khắp Kinh Thành, chủ yếu là do có người tố cáo ông Dịch trốn thuế, Dịch Thư Nguyệt không tin, bởi vì từ trước đến nay ba cô luôn là người thật thà chất phác, lúc nào cũng yêu thương chiều chuộng cô và mẹ hết mực, ông tuyệt đối không thể làm ra loại chuyện đó.
Nhưng Dịch Thư Nguyệt có tin hay không không quan trọng, quan trọng là tòa án và kiểm sát viên có tin hay không.
Rất nhiều gia tộc quyền quý ở Kinh Thành đều đang mong ngóng cái ngày nhà họ Dịch bị lật đổ, từ đó mượn cơ hội để thu về một loạt khách hàng và bất động sản của gia đình họ, nhưng một chuyện nằm ngoài dự liệu của mọi người đã xảy ra, ngay ngày hôm sau tòa án đã tuyên bố nhà họ Dịch trong sạch, phóng thích ông Dịch ngay tại tòa.
Tin nhà họ Dịch đại tiểu thư kết hôn cùng một vị đại lão thần bí cũng dần truyền đến tai công chúng.
Rất nhiều người mắng nhà họ Dịch bán con cầu vinh, nhà có đứa con gái duy nhất cứ như vậy bị đưa đến cho người ta chà đạp, nhưng ngay lúc Dịch Thư Nguyệt trong miệng quần chúng ăn dưa đang bị vị đại lão kia hành hạ tra tấn thì đương sự Dịch đại tiểu thư đang nằm trên giường, vừa ăn bánh sandwich Tống Sâm làm cho vừa say sưa đọc tin bát quái của mình.
Tần Mộng trả lời tin nhắn của cô ngay lập tức "?"
Tần Mộng "Vị đại lão thần bí mà cậu kết hôn cùng tên là Tống Sâm á? Đây không phải tên của mối tình đầu của cậu sao? Trùng hợp thế "
Dịch Thư Nguyệt "Cậu đã từng nghĩ hai người họ có thể là một người chưa?"
Tần Mộng trực tiếp gọi điện thoại cho cô.
"Ôi vãi, đỉnh đấy " Dịch Thư Nguyệt vừa bắt máy đã nghe thấy giọng nói oang oang như muốn chọc thủng màng nhĩ người nghe của Tần Mộng "Hai người các cậu là sao vậy? Gương vỡ lại lành à?"
"Mình cũng không biết."
Dịch Thư Nguyệt cũng thấy chuyện này hơi khó hiểu, nhưng vẫn nói "Lúc đó có rất nhiều người muốn theo đuổi anh ấy, mình vứt hết mặt mũi tán tỉnh anh ấy suốt một năm trời thì anh ấy mới mở miệng đồng ý. Nhưng mình nghĩ anh ấy đồng ý lời tỏ tình của mình cũng không phải là vì thích mình, mà chỉ đơn giản là anh ấy thấy mình quá phiền, bản thân muốn được yên tĩnh nên đồng ý bừa, lại cộng thêm mấy chuyện gia đình, vì thế mình đã đề nghị chia tay."
"Ồ..."
Tần Mộng bình tĩnh phân tích cho cô "Vậy chuyện này tổng cộng có hai khả năng. Thứ nhất, anh ấy thích cậu, muốn hòa giải với cậụ Thứ hai, anh ấy cảm thấy việc bị người ta bỏ rơi rất mất mặt nên muốn trả thù cậụ"
Dịch Thư Nguyệt trả lời chắc như đinh đóng cột "Thế thì chắc chắn là cái thứ hai rồi, hôm qua suýt nữa mình đã bị anh ấy làm cho đến chết đó, bây giờ phía dưới của mình vẫn còn đaụ"
"Hơn nữa." Dịch Thư Nguyệt đảo mắt nhìn quanh phòng, cách bài trí và đồ đạc nội thất của Tống Sâm cũng đi theo phong cách lạnh lùng, trong nhà ngoại trừ màu đen và trắng thì không còn bất cứ màu sắc nào khác, cảm giác cũng không có hơi thở của cuộc sống.
Nơi này chỉ giống như một căn nhà, một nơi để ở, chứ không phải một ngôi nhà, một mái ấm gia đình.
Dịch Thư Nguyệt thở dài ảo não, chống đỡ thân thể mệt mỏi xuống giường, sự đau nhức ở lòng bàn chân khiến cô xuýt xoa một hồi, sau khi âm thầm mắng chửi Tống Sâm mấy chục lần thì cơn giận của cô mới dịu lại, bình tĩnh nói "Mộng Mộng, đi siêu thị không?"
Dịch Thư Nguyệt cũng giống như bao người con gái trên đời này, cô thích tất cả những thứ đáng yêu, hồng hồng xinh xắn, ghét nhất là mấy thứ chỉ có hai màu đen trắng tẻ nhạt này.
Cô không hề bất ngờ khi bên cạnh bỗng có thêm một người mà cô phải gọi là chồng, nỗi bất an khi bị buộc phải kết hôn, khi phải rời khỏi môi trường thân thuộc để đến một nơi xa lạ hoàn toàn biến mất tăm, khả năng thích ứng tốt đến mức thái quá.
"Sau này sẽ phải ở chung với anh ấy, đương nhiên là mình phải mua những thứ mình thích, nếu không thì cuộc sống sẽ nhàm chán lắm."
Về phần lát nữa Tống Sâm về nhà phải ứng phó như thế nào... thôi thì cứ chờ anh về rồi nói sa14
GO |
ĐĂNG NHẬP XONG RỒI NẠP THẺ Ở DƯỚI
- Note :Để được nhiều điểm hơn bạn liên hệ qua số ZALO : 0364107766
- Sau khi ấn NẠP THẺ vui lòng chờ 15s để hệ thống xử lý
- Hỗ trợ: Vinafone - Viettel - Mobifone
Card 10.000 ₫ + 160 điểm
Card 20.000 ₫ + 320 điểm
Card 30.000 ₫ + 480 điểm
Card 50.000 ₫ + 800 điểm
Card 100.000 ₫ + 1600 điểm
Card 200.000 ₫ + 3200 điểm
Card 300.000 ₫ + 4800 điểm
Card 500.000 ₫ + 8000 điểm
Card 1000.000 ₫ + 16000 điểm